Vân Chu tắt điện thoại, ánh mắt rơi về phía những mảnh sứ vỡ nằm lộn xộn trên bàn.
Trước mặt cậu là mấy mảnh đã ghép lại thành “công dã tràng”, nhưng thiếu niên chẳng lấy đó làm phiền. Cậu dùng dung dịch tẩy chuyên dụng ngâm toàn bộ những chỗ từng dán keo siêu dính, tẩy sạch tất cả. Làn da dưới móng tay bị kích ứng đến ửng đỏ, đầu ngón tay trắng nõn nổi bật hơn hẳn, thỉnh thoảng còn nhói đau.
Ngay cả Phùng đại sư cũng không đành lòng nhìn tiếp:
– Ai, đừng nghịch nữa. Hai, ba mảnh này ghép lại cũng chẳng thành món đồ sứ nguyên vẹn đâu. Lần sau dùng loại keo tốt mà ghép mấy mảnh khác thì hơn.
Vân Chu gỡ từng mảnh sứ đã ghép trước đó ra, giọng kiên định:
– Phùng đại sư, tôi nhớ quá trình phục chế đồ sứ đều bắt đầu từ việc tháo ngược lại. Chính là để sau này, khi có kỹ thuật mới, có thể tháo ra và phục chế hoàn thiện hơn. Giờ đã có cách tốt hơn, thì tại sao lại không dùng?
Một câu nói khiến Phùng đại sư nghẹn lời. Lần đầu tiên, ông nghiêm túc nhìn chàng trai này và thầm nghĩ — chính là cậu ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play