Kể từ lúc đó, bầu không khí trong ký túc xá liền trở nên có chút kỳ quái.
Vân Chu và Hồng Hải thành khẩn xin lỗi Từ Trạch, còn đồng thời thề tuyệt đối sẽ không để chuyện lan ra ngoài.
Từ thiếu gia tựa vào tường, hờ hững “ừ” một tiếng, trông như không để tâm, nhưng Vân Chu vẫn mơ hồ cảm nhận được sự đề phòng và lạnh nhạt của hắn dành cho mình.
Tạm thời cậu chưa nghĩ ra cách nào để hòa hoãn quan hệ giữa hai người, chỉ có thể dựa vào thời gian mà từ từ làm dịu đi. Bốn năm đại học, bọn họ đều sẽ ở cùng một chỗ, nếu trong lòng còn vướng mắc thì e rằng sẽ rất khó chung sống lâu dài.
Trước khai giảng hai tuần, tất nhiên phải tham gia quân huấn.
Mặt trời chói chang, từng hàng sinh viên đứng quân huấn trên sân thể dục, ánh nắng chiếu xuống da như muốn đốt cháy thành một mảng lửa, khiến hơi nước trong cơ thể bị hong khô sạch, mồ hôi trên trán dưới cái nắng gắt thi nhau rơi xuống, lưng mỗi ngày đều ướt đẫm, trừ mỗi Vân Chu.
Vừa đến giờ nghỉ, liền có nữ sinh chạy đến vây quanh, ánh mắt đầy ngưỡng mộ: “Ê, sao cậu không ra mồ hôi vậy? Còn phơi nắng mà không bị đen nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play