Vân Chu đưa tay lên, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve từng chút một dọc theo thân rồng nhỏ thon dài đáng yêu, không tiếc lời khen ngợi.
Tiểu ngọc long kiêu ngạo ngẩng cao đầu, cố gắng vươn người để ngang tầm mắt với cậu, trong đôi mắt đen láy như hắc diệu thạch chứa đầy mong đợi xen lẫn ngượng ngùng, nhìn chằm chằm vào đôi môi hồng nhạt của thiếu niên không chớp, chóp đuôi còn khẽ quấn qua quấn lại trên cổ tay như đang thúc giục điều gì.
Vân Chu lập tức hiểu ý nó, khóe mắt cong lên, thì ra là muốn hôn.
Đôi môi mềm chạm xuống đỉnh đầu tiểu ngọc long, cậu chẳng mấy ngạc nhiên khi thấy toàn thân nó bỗng biến thành màu đỏ, ngượng ngùng cuộn tròn lại rồi biến mất khỏi cổ tay cậu.
Được rồi, vẫn là thẹn thùng như thế.
Rõ ràng xấu hổ như vậy mà vẫn muốn được hôn, sao mà đáng yêu đến thế chứ?
Vân Chu bị vẻ đáng yêu của tiểu ngọc long làm tan chảy cả trái tim, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại, bắt đầu quan sát chiếc “Minh Tuyên Đức Thanh Hoa ” vừa được chữa trị xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT