Vân Chu trông có vẻ thật sự rất mệt, đôi mắt xinh đẹp khẽ khép lại, chẳng mấy chốc đã vang lên tiếng hít thở nhẹ nhàng.
Bắc Tịch khẽ nâng tấm chăn mỏng lên, nằm nghiêng phía sau cậu, ôm lấy thân hình mảnh mai của thiếu niên vào trong ngực như đang ôm báu vật mà hắn yêu thương nhất.
Người phía trước cảm nhận được hơi ấm sau lưng truyền đến, vô thức dịch lại gần hơn vào vòng tay hắn.
Khóe môi người đàn ông hơi cong lên, cánh tay không kìm được siết chặt thêm. Hắn chôn cằm vào làn cổ trắng ngần của đối phương, ngửi thấy mùi hương chanh thoang thoảng, giọng trầm khẽ nói: “Chu Chu, ngủ ngon.”
Vân Chu ngủ một giấc vô cùng yên ổn.
Khi cậu tỉnh lại, phát hiện mình vẫn đang bị đại đế ôm trong lòng. Hơi ấm cơ thể đối phương xuyên qua lớp quần áo mỏng, gần gũi đến mức khiến người ta thấy thân mật.
Phong Đô Đại Đế vốn không cần ngủ, hắn chỉ muốn ở bên người trong lòng thêm một lúc nữa, dù chỉ đơn giản là nằm như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT