Chỉ dùng ba năm đã đạt tới trình độ này, quả thực là một kỳ tích trong giới đồ cổ. Nếu không tận mắt nhìn thấy, nói ra chắc cũng chẳng mấy ai tin.
Vài vị chuyên gia khác nghe vậy cũng quay sang nhìn, đồ đệ của bọn họ so với đối phương đúng là kém không ít, quả thật cần phải học hỏi thêm kinh nghiệm.
Đỗ lão gia tử cười cười: “Tôi chẳng đóng góp được bao nhiêu, chủ yếu là nhờ Tiểu Chu tự mình cố gắng. Đứa trẻ này học chuyên ngành giám định và thưởng thức đồ cổ, nền tảng kiến thức rất vững chắc, đó là điều thứ nhất.
Thứ hai, được nhìn thấy cũng nhiều. Đi nhà đấu giá tham gia mua đồ, về quê thu mua hiện vật, đến Sứ Đô Quỷ Thị đào bảo bối, nghe nói còn sang Miến Quốc dự hội bàn công, hiện nay đúng là khó đoán hết năng lực của lớp trẻ.
Chưa nói chuyện khác, chỉ nói thời gian thực tập nửa năm vừa rồi thôi, hắn miễn phí giám định cho người ta, mỗi ngày xem mấy chục, thậm chí cả trăm món, số lượng tiếp xúc đồ vật nhiều hơn hẳn người khác.
Kiến thức mười năm của người khác, có khi còn không bằng nửa năm của đứa trẻ này.”
Nghe xong, mấy người kia xem như đã phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play