Bắc Tịch khẽ rũ mắt, vài sợi tóc dài theo động tác của hắn trượt xuống bờ vai, khiến khí chất càng thêm vài phần tuấn nhã.
Hắn nắm lấy những ngón tay thon dài của thiếu niên, khẽ vuốt ve như đang thưởng thức một món bảo vật quý giá, yêu thích đến mức không muốn buông tay, cuối cùng nâng bàn tay ấy lên, đặt bên môi khẽ hôn.
Rõ ràng chỉ là một nụ hôn rất nhẹ, nhẹ đến như chuồn chuồn lướt nước, chẳng có chút sức nặng nào, vậy mà Vân Chu lại như bị điện giật, khẽ rụt tay lại.
Ngón tay thon dài hơi co lại, cậu cảm thấy mu bàn tay nơi vừa bị đối phương chạm vào nóng ran, tim đập cũng bất chợt nhanh hơn rất nhiều, sắc mặt hơi nhuốm sắc hồng.
Đại đế rốt cuộc học từ ai vậy, sao lại trở nên như thế này, như thế này ——
Cậu không thể nói thành lời, chỉ mơ hồ nhận ra, như thể chẳng cần ai dạy cũng hiểu.
“Chu Chu, tóc tôi hơi rối, em không giúp tôi chải một chút sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play