Vân Chu cứ mang tâm trạng như vậy mà ngủ một giấc tới tận hừng đông.
Sáng hôm sau, cậu phát hiện trong mắt Từ lão gia tử và Chu sư phó đều dày đặc quầng xanh, trông hoàn toàn không giống dáng vẻ nhẹ nhõm như lời họ nói hôm qua.
Điều này cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì một người là người cầm quyền của Truyền Thế Châu Báu, một người là chuyên gia đổ thạch duy nhất của bàn đấu lần này, từng cử động đều liên quan đến vận mệnh của cả công ty, áp lực phải chịu chắc chắn không hề nhỏ.
So với họ, Vân Chu cảm thấy bản thân chẳng có gì đáng kể.
Bảy giờ rưỡi sáng, đại sảnh đấu giá đã chật kín người, bốn người bọn họ đến suýt chút nữa không tìm được chỗ ngồi, những người tới sau chỉ có thể đứng.
Thời tiết ở Miến Điện vốn đã nóng, hơn một ngàn người chen chúc trong một đại sảnh thì lại càng ngột ngạt, thêm vào đó không ít người căng thẳng đến toát mồ hôi, mùi xung quanh thật sự không dễ chịu chút nào.
Sắc mặt Từ Trạch càng thêm lạnh lùng, hắn nhíu mày lấy lọ nước hoa đã chuẩn bị từ trước, xịt nhẹ xung quanh, hương cỏ cây mát lành nhanh chóng át đi thứ mùi khó chịu, khiến Vân Chu cảm thấy mình lại thở được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play