Từ lão gia hơi gật đầu, đề nghị của lão Chu quả thật hợp ý ông, khối nguyên liệu hồng phỉ này đúng là hiếm có, ông cũng không định bỏ qua.
Màu đỏ của hồng phỉ vốn không phải sắc tự nhiên của khoáng vật, mà là do nguyên tố sắt từ bên ngoài ngấm dần vào trong phần phỉ thúy, thuộc loại “tái sinh” về màu sắc. Bởi vậy sắc đỏ rất khó xâm nhập sâu, thường chỉ dừng ở lớp da bên ngoài vài centimet.
Hơn nữa, sắc đỏ do nguyên tố sắt tạo ra rất dễ ngả xám, ngả tối, nên những khối hồng phỉ có màu đẹp mới giữ được giá cao không kém gì bảo vật. Khối nguyên liệu này quả thực khiến người ta vừa nhìn đã sáng mắt.
Từ lão gia cũng chẳng trông mong toàn bộ khối này đều là hồng phỉ—như thế e phải đủ làm bốn, năm chục chiếc vòng tay hồng phỉ, nghĩ thôi đã thấy không khả thi—chỉ cần có thể lấy ra được mười mấy chiếc vòng mang sắc đỏ, ông đã rất hài lòng.
Khi đang định chốt giá trong đầu, ông chợt thấy chàng thiếu niên như muốn nói gì đó lại thôi, bèn hỏi:
 “Tiểu Chu, cậu cũng đã xem khối nguyên liệu này rồi?”
 “Đúng vậy, Từ gia gia.”  Vân Chu đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play