Cho dù là thời cổ đại, việc nung đồ sứ của lò quan và việc vẽ họa cũng là hai khâu tách biệt, nhưng đối với một bậc thầy phục chế đồ sứ, ngoài việc nắm vững kỹ thuật tu bổ, còn cần phải có khả năng hội họa xuất sắc và trình độ nghệ thuật cao, như vậy mới xứng đáng được gọi là “đại sư”.
Thế nhưng, một khi đã quyết định bước lên con đường phục chế đồ sứ này, Vân Chu sẽ không bao giờ hối hận.
Sau khi vẽ phác thảo trên giấy vô số lần, cậu thiếu niên dùng đầu bút tinh tế chấm một chút men sứ lên chỗ đã được tu bổ của món đồ, bắt đầu đi nét. Khoảnh khắc ngòi bút chạm vào bề mặt sứ, cậu liền nín thở.
May mà tay cậu không run, nét song tuyến Thanh Hoa đơn giản nhất cũng được vẽ ra trọn vẹn. Nét vẽ này cực mảnh, không thể chấm quá nhiều men sứ, nếu không men sẽ tụ lại thành những chấm màu đậm; cũng không thể chấm quá ít, nếu không màu sẽ nhạt, hơn nữa phải đi một nét liền mạch, bởi vì nếu tô lại thì tất sẽ để lại dấu vết.
Phùng đại sư ghé sát quan sát:
“Có hơi nhạt, nhưng người thường nhìn không ra đâu. Tuy vậy, đường nét này so với những nét bên cạnh lại cực kỳ ngay ngắn, chỗ này làm rất tốt. Cậu xem, vậy là ổn chứ?”
“Vâng!” Vân Chu mạnh mẽ gật đầu, đôi mắt sáng rực, dù trước đây chưa từng làm qua, nhưng sau mấy chục lần thử nghiệm, hắn cũng đã làm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT