Sau khi Đỗ lão gia tử rời đi, Vân Chu tiếp tục quan sát số ấm Tử Sa còn lại.
Từ phía trước nhìn ra sau, hầu hết những ấm Tử Sa ở đây đều do các danh gia chế tác, giá trị thấp nhất cũng phải mấy chục vạn, thậm chí có cái vượt quá cả ngàn vạn, đủ thấy Đỗ lão gia tử cực kỳ yêu thích ấm Tử Sa, chịu bỏ ra không ít tiền của và tâm sức.
Cậu phát hiện trong bộ sưu tập của Đỗ lão gia tử, riêng ấm Xuyết cầu đã có năm, sáu chiếc. Có cả của “Băng Tâm đạo nhân”, cũng có ấm Xuyết cầu do đại sư chế tác ấm Tử Sa cận đại – Cố Cảnh Chu làm, người này được mệnh danh là “Một tấc hồ quý như đấu gạo”.
Trong số đó, ấm Xuyết cầu do “Băng Tâm đạo nhân” Trình Thọ Trân chế tác không chỉ có một chiếc, chỉ khác nhau đôi chút ở phần ký hiệu đáy ấm.
Chiếc ấn khắc “Băng Tâm đạo nhân” chỉ có một cái, còn lại ở đáy những ấm Xuyết cầu kia đều có một dòng chữ rất dài: “Lão nhân 82 tuổi làm ấm trà này, từng đoạt giải thưởng ưu tú tại triển lãm vật phẩm trong nước và ở Panama.”
Vân Chu dùng điện thoại tìm kiếm, phát hiện 24 chữ triện ở phần ấn ký dài này là những chiếc ấm Trình Thọ Trân làm sau khi đoạt giải; từ khi nổi tiếng, ông ấy chế tác rất nhiều ấm Xuyết cầu, còn trước đó thì không nhiều.
Đỗ lão gia tử ngủ liền một giấc hơn hai tiếng, đến khi ông tỉnh lại, Vân Chu cũng gần như đã xem xong. Ông bước vào Đa Bảo Các, hỏi tiểu đồ đệ của mình:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT