Hiện tại lão gia tử trong nhà đã nghèo túng đến mức gần như chẳng còn gì ăn, nên Hạ Tiến căn bản không tin, còn tôi thì lại cảm thấy có khả năng là thật.
Thấy Vân Chu và mấy người kia như đang suy nghĩ gì đó, Hồng Hải cười nói:
“Chuyện cũ nghe cho vui thôi, thật thật giả giả cũng không quan trọng, chỉ cần cái ghế gấp này là hàng thật là được.
Nếu không có vấn đề thì vẫn theo quy củ cũ, ai trả giá cao hơn thì lấy.”
Hắn vừa giơ bốn ngón tay lên, còn chưa kịp nói hết câu, Từ Trạch đã mở miệng:
“Tám trăm vạn.”
“Tê——” Hồng Hải hít mạnh một hơi lạnh, “Không hổ là đại thiếu, đúng là có tiền. Còn các cậu thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT