Thôn trưởng nghe vậy liền quát: "Làm gì mà cứ đứng đó mà lắm mồm, có sức lực thì lại đây mà vác bao!"
Có người đói đến hoa cả mắt, thầm nghĩ không biết đến bao giờ mới xong việc.
"Thôn trưởng, ta đói quá rồi, về nhà ăn cơm rồi lại đến."
"Ta cũng vậy, hết cả sức rồi."
Việc trong thôn đều là mọi người tự nguyện đến giúp, thôn trưởng cũng không có quyền ngăn cản, thế là có không ít người bỏ về. Thôn trưởng đành phải cho mọi người về ăn cơm trước, hẹn sau giờ Ngọ sẽ tập trung lại ở trước cửa nhà.
Chu Lãng về đến nhà thì nghe thấy mẹ hắn đang hát, đã lâu lắm rồi hắn mới thấy mẹ vui vẻ như vậy.
Hắn hỏi: "Mẹ, có chuyện gì vui vậy ạ?"
Chu Lan liền kể hết những chuyện xảy ra ở Thẩm gia cho hắn nghe.
"Cái Nhược ca nhi kia vừa thông minh lại vừa giỏi giang, trước kia bị tình yêu làm mờ mắt nên không thấy được, giờ thì tỉnh rồi, nhìn mà thấy thương." Chu Lan cười không ngớt, nàng đang tính làm cho mỗi người trong nhà một cái túi rút dây, để đựng đồ cho nhẹ nhàng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT