Thẩm Nhược và Cố Duẫn đều nhịn không được cười, khiến Trần Tác Chu vội vàng đi thay quần áo. Thói quen tè dầm của Tiểu Hoành Thánh, Thẩm Nhược muốn sửa cho hắn, vì không phải ai cũng có thể chấp nhận được. Nhưng đứa bé còn nhỏ, lại ỷ vào vẻ đáng yêu của mình, mỗi lần tè dầm lên người ai cũng không ai giận, thật là kỳ lạ.
Đợi Trần Tác Chu thay xong quần áo, Thẩm Nhược hỏi hắn còn muốn ôm nữa không, hắn lập tức xua tay, không phải là không muốn, chỉ là lười phải đi thay một bộ quần áo khác.
Kết quả, hắn vừa ra ngoài một lát rồi quay lại liền thấy lão sư nhà mình đang ôm con nhà người ta trêu đùa, đến cả râu bị tay nhỏ túm lấy cũng vui vẻ hớn hở.
Trần Tác Chu: "?"
"Lão sư, sao ngài không bị tè ướt?"
Phó Cũng cười ha hả: "Đứa nhỏ này hợp ý ta, vừa nãy còn gọi ta 'gia gia', thông minh đáo để. Không biết khi nào ta mới có cháu đích tôn."
Trần Tác Chu tức khắc vừa hâm mộ vừa ghen ghét, hắn thò lại gần: "Tiểu Hoành Thánh, gọi ta thúc thúc đi. Thúc... thúc..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT