Mọi người nhanh chóng đến trước cửa nhà Ngô Mặc Trúc. Không xa con phố kia lắm, cũng là một gian tiểu viện, nhưng nhìn nhỏ hơn một chút so với nơi Thẩm Nhược thuê ở Trữ Thủy trấn.
Trong nhà có người, nên cổng không khóa.
Ngô Mặc Trúc cười mời mọi người vào: "Nhà cửa đơn sơ, mong các ngươi đừng chê. Mời vào nhà chính ngồi tạm, ta đi gọi phu lang."
"Sao lại chê chứ, nhà ngươi dọn dẹp rất tốt." Thẩm Phong sảng khoái nói.
"Tướng công, chàng về rồi à?" Phu lang của Ngô Mặc Trúc nghe thấy tiếng động liền lên tiếng. Sau đó, cửa nhà chính mở ra, một tiểu ca nhi dáng người mảnh khảnh nhưng bụng tròn xoe bước ra.
Hắn thấy nhiều người như vậy đến chơi, trên mặt không hề kinh ngạc, chỉ khựng lại một chút rồi cười tươi rói, nụ cười ấy khiến người ta cảm thấy như tắm mình trong gió xuân.
"Thẩm đại ca đến rồi, vị này là mẫu thân ngài phải không, chào bá mẫu." Hắn chậm rãi định tiến lên, Ngô Mặc Trúc vội đến bên cạnh, đỡ lấy cánh tay hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT