Nghe hắn sai Nhị Cẩu đến hỏi chuyện, bà còn thấy xấu hổ thay. Không biết mặt dày đến cỡ nào mới nói ra được những lời đó!
Thẩm Nhược và Cố Duẫn cùng nhau bước vào, Thẩm Xuân tươi cười hớn hở, vội vàng chào hỏi. Hắn ta chẳng hề bận tâm đến việc bị chủ nhà ghét bỏ, cứ tự nhiên ngồi uống nước.
"Nhược ca nhi, Cố tú tài, ta là Thẩm Xuân, cha của Thẩm Hân. Lần này đến là muốn hỏi Nhược ca nhi, ta có thể làm giống Thẩm Hải, kéo hàng nhà ngươi đi bán kiếm lời không? Tốt nhất là cho ta bày một cái sạp, ta giúp ngươi bán hàng, kiếm thêm tiền cho nhà ngươi." Vừa nói, mắt Thẩm Xuân vừa ánh lên vẻ tinh ranh, tính toán.
Thẩm Nhược cười, nói thẳng: "Ta cũng đang có ý này, muốn mở 'Trân Bảo Cư' ở những nơi khác."
Thẩm Xuân lập tức cười ha hả, vỗ tay một cái: "Vậy thì quá tốt rồi! Nhược ca nhi nói đi, bày ở đâu?"
"Cha nuôi ta đi ra ngoài bán cũng là để tuyên truyền cho 'Trân Bảo Cư', thu hút người khác góp vốn. Muốn mở rộng quy mô thì phải có vốn liếng chứ?" Thẩm Nhược cũng cười, nhìn hắn.
Nụ cười của Thẩm Xuân cứng lại: "Nhược ca nhi, nhưng Thẩm Hải kéo hàng đi bán còn được trả tiền đi lại, đâu cần vốn liếng gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT