Các vị khách liên tục nói "Không cần", còn có người thấy đứa bé trong lòng A Cha liền thay đổi sắc mặt, không nhịn được trêu ghẹo: "Còn nhỏ mà, là không rời A Cha được rồi. Thẩm lão bản sau này làm gì cũng mang theo hắn đi, nhìn ngoan ghê."
"Đúng vậy, lúc trước ôm ra ngoài thì khóc, nhưng sau khi ca ca ngươi ôm thì rất nhanh liền nín, cũng không quấy rầy ca ca ngươi tiếp đón chúng ta, ngoan thật sự."
Thẩm Nhược cũng muốn mang Tiểu Hoành Thánh theo, nhưng dù sao chuyện làm ăn là chuyện chính thức, mang theo đứa bé thì ra thể thống gì. Nếu là người quen thì thông cảm không sao, nhưng lần đầu đi thì không nên mang theo con, như vậy có vẻ không coi trọng hợp tác. Đây là vấn đề lễ phép.
Nhưng Tiểu Hoành Thánh ngoan ngoãn là thật, dù hắn muốn khóc, nhưng thấy Thẩm Phong có việc phải làm, hắn liền nhịn xuống. Đến khi Thẩm Nhược trở về mới không nhịn được tủi thân mà khóc.
Thẩm Nhược đau lòng lấy khăn nhét trong vạt áo lau nước mắt cho hắn, bên ngoài còn có gió, A Huynh là đàn ông không được tinh tế, nước mắt không lau khô mà gặp gió thì da dễ nổi mẩn, đôi khi còn gây ngứa.
Da nhãi con non, rất dễ xảy ra vấn đề.
Thẩm Phong tiếp tục tiếp đón khách, Thẩm Nhược nói với hắn một tiếng rồi bế Tiểu Hoành Thánh vào tiệm vải, Hứa Hâm Văn trong lòng không thoải mái, đi theo phía sau, Cổ Đồng thấy sắc mặt nàng không tốt, nhỏ giọng hỏi han.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play