Bất quá Nhược Ca Nhi dạo này thật sự tiến bộ, bản vẽ thêu so với trước kia đã có tiến bộ vượt bậc, đường kim mũi chỉ cũng không còn rối rắm như trước. Cố Duẫn đương nhiên là thích, nếu không thì đã không mặc ngay vào người vào ngày hôm sau.
Còn có quyển sách hắn tặng, Cố Duẫn tối nào cũng đọc. Bất quá tri thức không thể hấp thụ hết ngay được, hắn đọc rất cẩn thận, mỗi khi đọc một đoạn lại bắt đầu suy ngẫm, chậm rãi nghiền ngẫm tiêu hóa, kết quả hơi bị cuốn hút, gần như đọc đến tận nửa đêm.
Nhưng hắn lại không thấy buồn ngủ, ngược lại đầu óc còn có chút hưng phấn, thu dọn đồ đạc trên xe ngựa xong, liền đứng bên cạnh chờ.
Thẩm Nhược đang lấy khoai lang nướng vùi trong tro ra.
Lúc này, Nhị Cẩu ngái ngủ từ bên ngoài đi vào, tay nhỏ xoa xoa mắt: "Tiểu thúc, Nhị Cẩu đến giúp ngươi."
Đứa nhỏ thiếu ngủ, mỗi ngày dậy sớm như vậy đều trong trạng thái buồn ngủ, trước kia mỗi ngày Thẩm Phong đưa đi học, Nhị Cẩu luôn ngủ gật trên xe, ở nhà cũng phải đến lúc sắp đi mới dậy, nhanh chóng rửa mặt rồi mang theo đồ ăn sáng đi theo.
Ở nông thôn mà muốn đi học thật sự không tiện, Thẩm Nhược thầm nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT