"Ta nói rồi, ta không đi." Có mối làm ăn nào mà phải lén lút vậy chứ? Mời người thì ồn ào náo động, mà ai mời lại không chịu nói, giấu đầu hở đuôi thế này chắc chắn không phải chuyện làm ăn đứng đắn gì rồi.
Hơn nữa, ngồi xe ngựa của người ta, ai biết sẽ bị đưa đi đâu. Người ta bảo có mối làm ăn lớn muốn bàn, kêu hắn lên xe là hắn lên ngay chắc? Hắn không đến nỗi mất cảnh giác như vậy.
"Thẩm lão bản, ngài đừng làm khó tiểu nhân. Ngài như vậy tiểu nhân khó báo cáo lại lắm ạ." Gã xa phu không nói hai lời đã định xông tới kéo tay Thẩm Nhược, nhưng bị Thẩm Nhược tránh được.
"Cút ngay, không nghe thấy ta nói không đi à?" Hứa Hâm Văn bước lên một bước chắn trước mặt Thẩm Nhược, đôi mày liễu nhíu chặt, vẫy tay một cái, đám tiểu nhị trong tiệm vải liền xông ra.
Ra vẻ nếu người này còn không đi, bọn họ sẽ đuổi người.
Thẩm Nhược vốn còn hơi giận, thấy Hứa Hâm Văn ra mặt như vậy, cơn giận lập tức tan biến, trở nên dở khóc dở cười.
Gã xa phu thấy Thẩm Nhược không chịu đi, mà hắn cũng không thể lại gần, đành lầm bầm lầu bầu rồi đánh xe bỏ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT