Thiện ca nhi đã không nhận ra cha, nhưng cũng đã từng gặp qua một mặt, nhìn thấy Tứ gia cũng không cảm thấy xa lạ.
Bị Tứ gia ôm lấy chỉ hừ hừ hai tiếng rồi lại cười.
Ôn Hinh:……
Ai nha, có phải đầu hàng quá nhanh rồi không?
Thật khó mà nói được chuyện phụ tử thiên tính. Một bên là tiểu đoàn tử trắng trẻo hồng hào, một bên là vị phụ thân dãi nắng dầm mưa mặt mày đen sạm. Hai người quây quần bên nhau, càng nhìn càng thấy vui.
Ôn Hinh đoán Tứ gia sẽ không đi nữa, liền sai người bảo thiện phòng dọn cơm. Như cũ, nàng vẫn chọn món ăn ở tiền viện. Kể từ khi có Thiện ca nhi, đồ ăn của Ôn Hinh không bao giờ lấy từ hậu viện nữa. Đặc biệt là thức ăn cho hai bà vú, cũng đều lấy từ tiền viện giống nàng.
Ôn Hinh vén rèm đi vào liền thấy Tứ gia đang ôm Thiện ca nhi xoay vòng vòng. Tiểu đoàn tử này đã có thể cứng cổ vững vàng, đang mỉm cười giòn tan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play