“Chung ca, anh là người rất nghiêm túc với công việc, với mọi người xung quanh cũng giữ thái độ chân thành thẳng thắn,” Ivan nói, “gần đây chị Tiểu Lê mời cả văn phòng ăn bánh gạo chiên mỡ hành đang hot, anh cũng ăn hết phần của mình từng miếng, nhưng lúc chị ấy hỏi, anh vẫn thẳng thắn bảo mình không thích lắm.”
Vẻ mặt Chung Cẩn Ninh thoáng ngơ ngác, không hiểu Ivan nói vậy là có ý gì.
“Tôi lớn lên ở trong nước, thân phận con lai chẳng mang lại cho tôi lợi thế gì, trái lại vì đôi mắt xanh lá này mà luôn bị bạn cùng trang lứa xem như quái vật. Họ sợ tôi, không muốn chơi cùng tôi. Có người làm bạn với tôi, nhưng sau lưng lại cười với người khác rằng tôi là ‘quái vật mắt lục’.”
Ivan nói tiếp:
“Sau đó tôi được đưa ra nước ngoài học nội trú cấp ba, nhưng lại bị ghét vì là người gốc Hoa. Tôi cố gắng trở nên xuất sắc, tham gia đủ kiểu hoạt động giao lưu, chỉ muốn được đối xử công bằng.”
“Mãi sau này tôi mới hiểu, bất kể ở đâu, chuyện đó đều là điều không thể. Không ai được đối xử bình đẳng hoàn toàn – huyết thống, ngoại hình, hoàn cảnh gia đình… tất cả đều là lý do để bị đánh giá, bị chọn lựa.”
“Nhưng… Chung ca, anh không giống như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play