Trần Duyên tắt đèn phòng ngủ, xung quanh lập tức chìm vào một màn đen kịt.
Trên hai cây nến trắng bệch, ánh nến lẻ loi, mờ nhạt phác họa hình dáng khung ảnh và vòng hoa. Bóng dáng câu đối phúng điếu lay động chiếu lên chữ "điện" thật lớn, giống như từng bàn tay vẫy gọi.
“Tôi đi trước đây.” Trì Thù nói.
Anh đứng trước khung ảnh màu xám, hơi cúi người. Khoảnh khắc anh cúi đầu, ánh nến đột nhiên lay động một chút, bóng đen nhảy nhót trên sườn mặt trắng bệch của chàng trai, giống như râu của bóng tối vươn ra.
Đợi Trì Thù ngẩng đầu lên, mọi thứ đều trở lại tĩnh mịch. Ở trung tâm vòng hoa, khung ảnh xám xịt dường như phủ một tầng sương mù. Mực đen chảy chậm rãi dọc theo viền chữ “điện”, đặc biệt chói mắt.
Trần Duyên cũng đi lên phía trước, tượng trưng mà vái một cái, ngay sau đó, túm lấy Trương Nghị đang ở gần nhất, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ, ý bảo: “Đỡ.”
Trì Thù đỡ lấy vai phải mềm nhũn của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play