Thời gian thật sự trôi chậm đến phát mệt, khó khăn lắm bọn họ mới chống đỡ đến khi bữa trưa kết thúc, người chủ trì bước ra khu vực trung tâm bàn tiệc, bắt đầu giới thiệu hoạt động tiếp theo. Lạc Thất tranh thủ kéo tay áo An Cửu, tìm đại một lý do để tạm lánh đi.
Hai người giả vờ đi về phía nhà vệ sinh, sau đó nhân lúc không ai chú ý, vòng một đường mà trốn đến ga xe điện nhỏ.
Lạc Thất thở dài một hơi, cảm thấy cuối cùng thần kinh cũng được thả lỏng. Hắn ngồi sát bên cửa sổ, ngón tay thon dài nghịch nghịch cổ áo, tháo cà vạt ra khỏi áo sơ mi ngoài.
“Mệt muốn chết.” Hắn bĩu môi than, “Tôi thật sự phát ngán với mấy cuộc xã giao như vậy.”
“Em thấy tôi thể hiện thế nào?”
An Cửu cũng tháo nút áo khoác, khi lớp vest mở ra, mùi nước hoa gỗ đàn nhẹ nhàng theo đó thoảng tới.
“Không tệ.” Lạc Thất không tiếc lời khen, “Lại đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT