An Cửu hơi thở áp sát hơn chút, hốc mắt dài hẹp ửng đỏ, anh nhắm mắt hôn nhẹ lên môi hắn.
Là một nụ hôn trấn an, chỉ chạm khẽ một cái thật mềm.
“Thật xin lỗi, tôi đúng là đồ ngốc.”
Anh giơ cổ tay trái lên lắc lắc: “Xem đi, em còn tròng thứ này lên tôi, có nó rồi, tôi còn có thể chạy đi đâu?”
“Vậy thì được,” Lạc Thất yên tâm lại, “Chỉ là… thứ này, đeo vào có khó chịu không?”
“Không đâu,” An Cửu đáp, “Cái này chẳng làm gì được tôi.”
Không có dây xích, anh thậm chí có thể tự mình tháo ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT