Ngày hôm sau, Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển bên này còn chưa dậy, thì Thẩm Hình bên kia đã tỉnh rồi.
Khi Thẩm Hình tỉnh lại, Thẩm Dật Hiên đang ngồi bên cạnh giường.
Cho nên, Thẩm Hình vừa tỉnh, Thẩm Dật Hiên đã biết.
“Baba.”
Sắc mặt của Thẩm Hình hiếm khi khó coi như lúc này, hai mắt cũng trợn lên trừng Thẩm Dật Hiên.
Hai mắt ngày thường luôn mê man, hiện giờ lại nhiều sắc thái hơn.
Thẩm Dật Hiên ấm ức bĩu môi “Baba, xin lỗi ba.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT