Toàn thân Bạch Tri Vi đột nhiên cứng đờ, nỗi bất an dày đặc trào dâng trong lòng. Nàng cố sức xoa mặt như kẻ chết đuối vớ được mảnh gỗ trôi cuối cùng, dè dặt hỏi: “Hành Xuyên, ngươi... có thấy nóng không?”
Cố Trác mặc cẩm bào cổ tròn, khuy áo được cài kín đến tận cổ, chỉ lộ ra đoạn cổ thon dài. Hàng mày thanh tú khẽ nhíu lại: “Trời đã vào sâu thu, độ hơn một tháng nữa Cù Châu ắt sẽ đón trận tuyết đầu tiên, giờ làm sao mà nóng được.”
Uống chút rượu thì đâu thể nóng đến thế... Nghe lời hắn nói, đầu nàng lại càng mụ mị. “Đúng rồi, đã là cuối thu rồi mà...”
Thân thể nàng mềm nhũn, như người tuyết bị ánh dương thiêu đốt, sắp hóa thành một vũng nước xuân.
Chẳng lẽ... nàng đã trúng dược rồi?
Sai sót ở đâu? Trong cơn hoảng loạn, nàng lỡ tay làm đổ chén rượu, rượu tràn lan, làm ướt một mảng lớn váy áo. Nàng đứng bật dậy muốn giũ sạch vết rượu trên người, tình cảnh trở nên hỗn loạn và chật vật.
Ánh mắt trách móc của Bạch Hành quét tới: “Tri Vi sao lại thất lễ trước mặt điện hạ như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play