Yến tiệc vốn dự định bắt đầu vào giờ Dậu. Trời đã sang cuối thu, ánh sáng ngoài hiên mờ mịt, hai bên chính sảnh đều đã thắp đèn lồng.
Bạch Tri Vi nằm bò trên bàn nhỏ, đã chờ ở đây nửa canh giờ, đến nỗi số lượng đèn trong sảnh nàng cũng đếm rõ từng chiếc.
Trường Vinh nhân lúc xung quanh không ai chú ý, lén ghé sát tai nàng, khom người nói nhỏ: “Tiểu thư, thuốc đã bị hủy rồi, mọi việc đều đã thu xếp ổn thỏa.”
“Thật chứ? Trường Vinh ngoan lắm!” mắt Bạch Tri Vi sáng bừng, tinh thần lập tức phấn chấn hẳn. Trường Vinh mỉm cười gật đầu, lặng lẽ lui về sau đứng hầu.
Có lẽ do nàng cao hứng hơi lớn tiếng, khiến Cố Trác quay sang nhìn.
Bạch Tri Vi đang vui, vừa hay có người để khoe, liền nghiêng đầu lại gần bàn nhỏ của Cố Trác, ngón tay chỉ về phía mấy chiếc đèn lồng trong sảnh, cười khẽ: “Huynh xem mấy chiếc đèn lồng kia, có cái nào đẹp bằng chiếc mà ta chọn cho huynh không?”
Cố Trác cũng ghé đầu sát lại, trán gần chạm vào trán nàng, chống cằm làm bộ suy nghĩ rồi mỉm cười: “Tự nhiên là không, đèn ngươi chọn vẫn đặc biệt hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play