Cố Trác đứng bên vách núi vạn trượng, từ xa đối diện với nam tử kia, trong lòng khẽ cười lạnh: quả nhiên không sai biệt chút nào so với kiếp trước.
Cố Tịch đã đến.
Chiếc giỏ treo trượt nhanh về phía đối diện, Khúc Thiên thấy đám quan binh bên kia mỗi lúc một rõ, bấy giờ mới hoàn hồn, hét lớn: “Chúng ta bị lừa rồi! Mau kéo giỏ trở lại, tuyệt đối không để bọn chúng chạy thoát!”
Sơn phỉ trên vọng lâu cuống cuồng kéo dây, thì Cố Trác đã rút đao, ánh đao lạnh loáng, máu tươi phun trào chỉ một chiêu, hai đại hán cao tám thước đã trợn mắt ngã gục, chết không kịp kêu.
“Cố Trác… ngươi dám… ngươi dám làm chó săn cho triều đình!” Khúc Thiên khiếp vía, vội nhấc song phủ bỏ chạy. Hắn từng tận mắt thấy bản lĩnh của Cố Trác, ở lại chỉ có con đường chết, chạy về gọi viện binh mới là khôn ngoan.
Giỏ treo trượt khỏi, mọi việc lại trở về đúng quỹ đạo tiền kiếp.
“Vừa rồi không phải ngươi nói muốn chỉ giáo một phen sao?” Cố Trác thân ảnh lóe lên như quỷ mị, trường đao xuyên thẳng người Khúc Thiên, một đao đóng hắn thẳng vào gốc đại thụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play