Tuy nhiên, không biết đường cũng chẳng sao, cứ hỏi là ra.
Tôn Vân vừa đi vừa hỏi, đến khi trời tối thì đến chân núi Bình Sơn. Vượt qua con đường ven núi này là có thể vào địa phận trấn Hồng Lâm.
Trên sườn núi có một ngôi miếu đổ nát, Tôn Vân định bụng sẽ nghỉ lại đó một đêm.
Thực ra, nàng có thể đi suốt đêm, nhưng trời đang mưa phùn, nhỡ đâu mưa to thì khốn.
Miếu hoang tàn, Tôn Vân dọn dẹp một chút rồi dùng bật lửa nhóm một đống lửa. Ngọn lửa bùng lên, ánh sáng chiếu rọi khắp ngôi miếu đổ nát.
Ở giữa những tượng Thần oai nghiêm kia có một tượng không đầu, cũng chẳng có tay.
Điện thờ không lớn, chỉ có một Chủ Thần ở giữa và hai tượng Thần nhỏ hơn bên cạnh, có điều tượng nào tượng nấy đều xiêu vẹo, tàn khuyết, chẳng được đầy đủ.
Tôn Vân nương theo ánh lửa nhìn nóc nhà, chọn một chỗ ngói tương đối kín mít để ngồi, quét tước qua loa, trải chiếu, nồi chén gáo bồn lấy ra một bộ, nấu nước rửa tay mặt, lấy một cái bánh mì cùng nước khoáng gặm xong làm bữa tối.
Mùa thu lạnh, nàng từ không gian lấy ra đệm chăn trải lên chiếu, nghĩ ngợi, lại lấy thêm cái sọt đặt bên cạnh, phòng ngừa vạn nhất có người xông vào, nàng có nhiều đồ đạc như vậy khó mà giải thích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT