“Nhưng ăn không hết mà bỏ đi, với cố tình vứt bỏ, làm hỏng thức ăn là hai chuyện khác nhau!”
“Bây giờ các ngươi đã hiểu, khoảng cách giữa ‘quý trọng’ và ‘giẫm đạp’ chưa?”
“Đã hiểu!” Bọn trẻ đồng thanh đáp.
Lương lão tiên sinh nói: “Đã hiểu thì tốt, hiểu rồi, sau khi ngủ trưa, mỗi người viết một bài văn, bài văn xoay quanh 《 Mẫn Nông 》 mà viết!”
Trong thư phòng.
Xu Nhi quỳ xuống nhận lỗi với Tôn Vân, nhưng bị Tôn Vân đỡ dậy, Xu Nhi ôm lấy cánh tay của Tôn Vân, nhìn nàng chu môi nhỏ: “Mẹ, Xu Nhi sai rồi, Xu Nhi sẽ không giận lung tung nữa, Xu Nhi cũng không dám giẫm đạp thức ăn nữa!”
“Mẹ, đừng để bụng đói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT