Nhiên Đăng nhìn Công Đức Khánh Vân tỏa kim quang lấp lánh của Bạch Cẩm rồi lại nhìn Ngũ Khí Khánh Vân ngũ quang thập sắc của mình. Thường ngày Ngũ Khí Khánh Vân trông có vẻ cực kỳ oai phong hoa lệ nhưng lúc này lại hết sức quê mùa, hệt như một nha hoàn tô son trát phấn đứng trước mặt đại tiểu thư tôn quý.
Nhiên Đăng lẳng lặng cất khánh vân đi, chúng tiên khác cũng cuống quít thu khánh vân về. Trước Công Đức Khánh Vân, tất cả những khánh vân khác đều ảm đạm phai mờ. Mọi người phóng khánh vân ra là để so đạo vận, kết quả ngươi lại lôi Công Đức Khánh Vân ra. Công đức là thứ Thiên đạo ban tặng, chúng ta so với Thiên đạo kiểu gì? Tâm thái sụp đổ rồi!
Hai tay Bạch Cẩm chống nạnh, vừa cười hô hố vừa đắc ý nói: "Quả nhiên vẫn là khánh vân của ta đẹp nhất!"
Mọi người nhìn dáng vẻ cười hô hố của hắn, trong lòng thầm mắng một câu "tiểu nhân đắc chí". Chẳng phải là một ít công đức thôi sao? Có giỏi thì chúng ta so tu vi đi! Sao cứ cảm thấy lòng chua chua thế nhỉ?
Đa Bảo cũng không tài nào tin nổi, bèn truyền âm hỏi: "Bạch Cẩm lấy đâu ra nhiều công đức như vậy?"
Vô Đương truyền âm với vẻ khó hiểu: "Ngươi không biết à? Bạch Cẩm có rất nhiều công đức, còn luyện chế ra Công Đức Kim Tiền. Bình thường hắn thích thưởng Công Đức Kim Tiền cho các sư đệ, sư muội chơi."
Đa Bảo câm nín, thưởng công đức cho người ta chơi? Hắn thầm mắng đồ vung tiền như rác! Lão thiên không có mắt lại đưa công đức cho hạng người này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play