Ăn sáng xong, Tô Lăng gọi điện cho mẹ vợ, cậu không biện minh gì cả mà chỉ ngoan ngoãn để bà cằn nhằn mười lăm phút, cuối cùng còn nói vài hôm nữa sẽ cùng Lận Phong về lại thành phố S, mang theo đặc sản địa phương cho bà.
Thái độ tốt, thành khẩn nhận lỗi, mẹ vợ cuối cùng cũng dịu giọng, bảo khi về thành phố S thì ghé nhà cũ ăn một bữa cơm.
Dỗ được bà vui vẻ, Tô Lăng cúp máy, thở dài một hơi, quay đầu oán trách nhìn Lận Phong.
“Tất cả là lỗi của anh!” Tô Lăng lầm bầm. Nếu không phải anh hay đi công tác, lén lút làm mấy nghiên cứu kỳ quặc, thì mình cũng đâu tự làm khổ bản thân, nảy sinh ý định ly hôn rồi bỏ nhà ra đi cơ chứ.
“Ừ, là lỗi của anh.” Lận Phong dịu dàng xoa tóc cậu, giọng nói trầm thấp mềm mại.
Tô Lăng ngẩng cao cái cằm xinh xắn, hừ mũi hai cái, trông như một con công kiêu ngạo. Cảnh đó khiến ánh mắt Lận Phong tối lại, không kiềm được cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi hồng hào của cậu.
“Còn có người ở đây đấy!” Tô Lăng dùng khuỷu tay huých nhẹ vào bụng anh, Lận Phong lạnh nhạt liếc nhìn hai vị khách trong phòng khách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT