“Đồng chí cảnh sát, người báo án là Tôn Thải Trân đúng không? Bà ta có ở đó không? Phiền anh đưa máy cho bà ta nghe một chút.” An Bộ nói với người cảnh sát trong điện thoại.
“Nếu có vấn đề gì thì mời cô đến đồn cảnh sát nói chuyện.” Cảnh sát không đồng ý với yêu cầu của cô.
“Chuyện này rất quan trọng, tôi mong anh có thể để Tôn Thải Trân nghe điện thoại. Nếu anh không yên tâm, có thể mở loa ngoài hoặc ghi âm lại.” Giọng điệu của An Bộ cực kỳ kiên quyết.
Bên kia im lặng một lúc, dường như đang hỏi ý kiến của Tôn Thải Trân, lát sau, trong điện thoại vang lên gmột iọng nữ khó chịu: “Tôi là Tôn Thải Trân, cô muốn nói gì? Muốn xin lỗi tôi à? Muốn tôi tha thứ cho chuyện cô tự ý đưa con bé đi?”
“Khi bà bỏ mặc con bé ngoài cửa nhà, sao bà không nghĩ là em ấy có thể sẽ gặp nguy hiểm?” An Bộ không cho bà ta cơ hội vòng vo, nói thẳng luôn, “Tôi sẽ khiếu nại bà với công ty giúp việc vì việc bà tắc trách trong công việc, và tôi cũng sẽ tuyệt đối không để bà lại gần Mạc Lị nữa.”
“Dựa vào đâu? Rõ ràng tôi chăm sóc Mạc Lị rất tốt, tôi chưa từng đánh chửi con bé. Ngược lại là cô đấy, nếu Mạc Lị xảy ra chuyện khi ở bên cô, tôi nhất định sẽ kiện cô.” Tôn Thải Trân cười lạnh đầy ẩn ý.
“Làm sao bà có thể chắc chắn rằng Mạc Lị nhất định sẽ gặp chuyện nếu ở chỗ tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT