An Bộ dùng điểm sinh khí tạo ra một lớp kết giới bao bọc quanh người, tuy có thể tránh hấp thụ quá nhiều tử khí, nhưng cái giá phải trả là tiêu hao một lượng điểm sinh khí vô cùng lớn.
Cô dẫn dắt luồng tử khí, nhanh chóng tiến về trung tâm khu mộ cổ. Thế nhưng khi còn cách nó khoảng chừng hai ba chục mét, cô dừng lại. Chỉ thấy từng sợi tử khí lặng lẽ bay ra từ hang động đá trên sườn núi, đặc quánh như mây đen, bao phủ cả ngọn núi trong làn sương chết chóc.
Tử khí nồng đặc đến thế, ít nhất là kết tụ từ thi thể của năm mươi người trở lên. Hơn nữa, những người này đều chết oan chết uổng, mang theo oán niệm sâu nặng, cộng thêm bố cục phong thủy đặc biệt của nơi đây khiến tử khí không tan mà ngưng tụ lại, thậm chí còn dần dần sản sinh ra ý thức riêng.
Muốn giải quyết chuyện này, hiện tại chỉ có hai cách. Một là “phá rồi lập lại”, trực tiếp khai quật toàn bộ khu mộ, giải phóng hết tử khí bên trong. Nhưng trước khi tử khí hoàn toàn tan hết, người đào mộ rất có thể sẽ bị tử khí bám vào, nguy hiểm đến tính mạng. Hai là phong tỏa cửa ra của tử khí, thiết lập một trận pháp phong thủy cỡ lớn, dần dần thanh tẩy tử khí. Đến khi tử khí được thanh lọc hết, lần sau muốn khai quật cũng không còn đáng lo nữa.
Trong mắt An Bộ, phương án thứ hai an toàn hơn, chỉ là cần nhiều thời gian. Cô biết cách bày trận phong thủy, nhưng lại không thể ở lại nơi này quá lâu. Nếu giao việc cho người khác thì lại lo sẽ xảy ra sai sót.
Nên báo cho cơ quan chức năng, để đội khảo cổ quốc gia xử lý? Hay là tự mình nghĩ cách phong ấn mộ cổ?
Đang lúc An Bộ do dự, cô chợt nghe sau lưng vang lên một tiếng “tõm”, rồi sau đó nghe thấy tiếng của mấy người hô hoán: “Có người rơi xuống nước rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT