An Bộ đến viện bảo tàng thì thấy cảnh sát Tôn vừa nghe xong một cuộc điện thoại, sắc mặt u ám, vết nhăn nơi khóe mắt cũng sâu thêm mấy phần, cả người toát lên vẻ mệt mỏi rã rời.
“Cô An, tôi muốn xác nhận lại với cô một lần nữa.” Cảnh sát Tôn nghiêm túc nói: “Cặp ngọc bội đó thật sự có vấn đề sao?”
An Bộ đáp một cách chắc nịch: “Đúng là có vấn đề.”
“Có cách nào giải quyết không?”
“Đem vào chùa để vài năm, hoặc tìm một món pháp khí để trấn áp.” Thấy ông ấy trông chẳng khác nào người mang nỗi sầu thiên cổ, An Bộ không nhịn được hỏi: “Gần đây lại xảy ra chuyện gì sao?”
“Có mấy cảnh sát phụ trách trông coi cổ vật, mấy ngày nay về nhà đều gặp ác mộng, tôi lo là họ…”
“Anh cho tôi gặp họ là được.” Nghề cảnh sát vốn mang chính khí mạnh mẽ, bình thường không dễ bị âm khí quấn thân. Những người đột tử trước kia đều là nhân viên trong viện bảo tàng, vốn đã ít sinh khí, chưa từng có cảnh sát nào gặp chuyện không may. Mơ phải ác mộng thì cũng không sao, chỉ sợ họ quá sợ hãi, sẽ dễ phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play