Nhưng Ninh Thường Tịch lại nghĩ hoàn toàn khác Trác Đề. Nghe Trác Bùi nói chuyện riêng, mặt hắn đỏ bừng, vừa căng thẳng vừa hưng phấn, nhìn bóng lưng Trác Bùi đi sâu vào vườn hoa, lòng thấp thỏm đi theo.
Trác Đề càng ngồi không yên: “Bố, con…”
Ba Trác điềm nhiên như không: “Con đau bụng à, muốn đi vệ sinh sao?”
Trác Đề bị nói trúng tim đen, ngượng ngùng nói: “Bố, bố đúng là đại thông minh!”
Trác bố phẩy tay, đuổi cậu đi, để khỏi làm phiền ông câu cá. Trác Đề liền nhảy dựng lên, đuổi theo hướng Ninh Thường Tịch vừa biến mất.
“Họ đi đâu thế nhỉ???”
Dưới tán cây rợp bóng, khu vườn như một bức tranh sơn thủy hữu tình. Những lối mòn uốn lượn như dắt người đi lạc vào mê cung của tĩnh lặng và thư thái, bốn phía đều rộng mở, chan hòa ánh sáng và hương lá. Trác Đề lững thững bước, lòng nôn nóng như bị mắc kẹt giữa khung cảnh quá đỗi yên bình, tìm hoài chẳng thấy bóng dáng Ninh Thường Tịch hay anh hai đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT