Trình Nhất Thư mặt đầy vạch đen, đôi mắt cá chết lườm Triệu Nguyên:
“Ngươi đây là muốn hù chết người à? Cái kiểu xuất hiện bất thình lình này quá sức kinh khủng rồi đó.”
Triệu Nguyên cười hì hì ngồi lại, sau một thời gian dài áp lực đè nặng, cuối cùng cô cũng có thể thả lỏng. Cô thở dài một hơi, lẩm bẩm:
“Ta thật sự... suýt nữa đã chết, từng nghĩ đến việc tự tử. Nhưng khi dao vừa kề lên cổ tay thì đau quá, lúc máu chảy ra, ta lại hoảng lên. Nhỡ mà không thể trở về được thì sao? Chẳng phải thật sự tiêu đời rồi à? Rồi lúc bị người ta truy sát cùng Thành Du, ta lại nghĩ, hay là mình xông lên chắn đao cho hắn đi, biết đâu nhờ cứu người mà có thể chết một cách có ích.”
“Sau đó ta không chết. Thành Du xem ta như ân nhân cứu mạng, biết ta không có chỗ để đi, liền thu xếp chỗ ở, thuê người giúp đỡ... À đúng rồi, Thành Du là con trai tướng quân ở chỗ này.”
Trình Nhất Thư gật đầu chậm rãi, vẻ mặt khó diễn tả:
“Ta biết, ta đoán được ngươi tới đây chắc chắn là vì Thành Du...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT