Thuở bé, mỗi khi Niệm Kiều bị bệnh, tiên sinh sẽ đi tìm thảo dược rồi bắt y nhai. Thảo dược vừa tanh tưởi vừa đắng nghét, lại thêm bệnh tật khó chịu, khi y không làm việc được sẽ bị tiên sinh mắng, nên y rất ghét việc mắc bệnh.
Những lúc bị bệnh ngày nhỏ chưa từng được ai quan tâm, bởi thế bây giờ được người ta ân cần chăm sóc khiến lòng y rộn rạo không thôi.
Y nằm trên giường, cơm chiều đều do một tay Kê Tuyết Dung đút y ăn. Kê Tuyết Dung đã sai người nấu canh chua dễ tiêu hóa, bưng đến bên giường, múc từng thìa đút cho y.
Ăn xong Kê Tuyết Dung lau miệng cho y, tối đến Kê Tuyết Dung còn lau người giúp y, rồi ngồi bên cạnh kể chuyện dỗ y ngủ.
Niệm Kiều chỉ việc há miệng, động đậy ngón tay, y tự thấy nếu mình được chăm sóc thêm vài ngày, chắc chắn y sẽ sinh thói lười biếng ngay cho xem.
May mà vừa sang hôm sau y đã khỏi bệnh, có điều giờ đây không còn ai đến đưa điểm tâm hằng ngày cho y nữa. Nếu y muốn ăn điểm tâm thì phải đến tìm Kê Tuyết Dung, lại còn không thể ăn quá nhiều một lần.
Niệm Kiều giận, nhưng y biết Kê Tuyết Dung làm vậy cũng vì muốn tốt cho y. Y buồn miệng, mắt thấy Kê Tuyết Dung đang chăm chú xem sổ sách, bèn ghé lại gần cắn lên vành tai của Kê Tuyết Dung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT