Trên mãng bào thêu tơ vàng, mà bộ này là thường phục, dáng người của Phương Định Nhung và Kê Tuyết Dung khá giống nhau, loại y phục của nam nhân này, nói là của Phương Định Nhung đúng thật là rất nhiều người sẽ tin.
Nhưng đó không phải là của Phương Định Nhung, mà là của Kê Tuyết Dung.
Niệm Kiều vẫn đang quỳ dưới đất, đầu ngón tay y hơi siết lại, không kìm được cảm giác khó chịu, nhất là người đang ngồi trên chủ vị chính là chủ nhân của mãng bào.
Trong ngày hè nóng bức, chăn của y vẫn là chăn của mùa xuân thu, chỉ có một chiếc giường như vậy, y nóng không chịu nổi bèn đắp mãng bào của Kê Tuyết Dung.
Không ngờ bây giờ lại bị coi thành chứng cứ tư thông để trình lên.
Lục Lý đặt mãng bào xuống đất rồi nói với Kê Tuyết Dung: "Điện hạ, đây là y phục mà tiểu nô này cất giấu, tối nào hắn cũng ôm nó, tâm tư bẩn thỉu thật khiến người ta khinh thường."
Niệm Kiều nghe mà vừa xấu hổ vừa tức giận, y cảm thấy ánh mắt của Kê Tuyết Dung đặt lên người mình, y còn đang giận Kê Tuyết Dung, hơn nữa thái độ của Kê Tuyết Dung đã rất rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT