Niệm Kiều rón rén kéo lấy tay áo Phó Tình Minh, chạm vào lớp tơ lụa lạnh buốt. Phó Tình Minh dừng bước, liếc y một cái, hỏi: “Sợ à?”
Y gật đầu, khóe mắt liếc thấy vết máu khô loang lổ trên tường, tiến sát Phó Tình Minh thêm một chút theo bản năng.
Phó Tình Minh hơi nhíu mày, rốt cuộc cũng không rút tay áo lại, cứ để y nắm lấy, dẫn y đi về phía sâu nhất của hành lang.
Chỗ sâu nhất đó là nơi giam giữ, nhà tu âm u tối tăm, rơm rạ trải đầy góc phòng. Kê Linh Ngọc ngồi bệt trên đất, cổ tay bị xích nặng trĩu.
“Thất điện hạ!” Niệm Kiều vừa thấy người, lập tức buông tay khỏi Phó Tình Minh.
Căn phòng này giống hệt nơi giam y ở kiếp trước, khi đó y không thể nào gọi người, nay Kê Linh Ngọc cũng đang trải qua nỗi tuyệt vọng ấy.
Kê Linh Ngọc bị giam vài ngày, chỉ là áo quần có hơi nhăn, khuôn mặt khắc khổ ngẩng lên, ánh mắt nhìn về phía Niệm Kiều đứng bên ngoài song sắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT