Vẻ mặt Kê Tuyết Dung điềm nhiên: “Vừa rồi không chú ý, làm đau ngươi sao?”
Niệm Kiều cắn môi không nói lời nào. Sau đó Kê Tuyết Dung bắt đầu bôi thuốc đàng hoàng, đến khi thấy vết trầy đỏ bên hông y hắn cũng thoa thuốc cẩn thận lên đó.
Y vốn ngồi bên cạnh mép giường êm, nhưng vì tư thế không tiện nên đành đổi thành ngồi hai chân hơi tách ra.
Kê Tuyết Dung giữ lấy mắt cá chân y, mặt y đỏ bừng. Lúc đầu còn nhịn được, nhưng lần này thời gian lại lâu hơn. Y bắt đầu thấy muốn khóc, nhưng chỉ dám siết lấy tay áo Kê Tuyết Dung, không muốn mất mặt trước mặt hắn, xấu hổ đến nỗi không dám khóc thành tiếng.
Đợi bôi thuốc xong, Kê Tuyết Dung mặc lại áo lót và khố giúp y. Niệm Kiều để mặc hắn làm, người mềm nhũn, cả người không được tự nhiên chút nào.
Lúc y đứng lên, thậm chí chân còn mềm nhũn suýt ngã nhào vào lòng Kê Tuyết Dung, bị hắn vòng tay ôm eo đỡ lại. Trong đôi mắt sâu của hắn, y như thấy một màu tối đặc như mực.
Kê Tuyết Dung dịu dàng hỏi: “Không đi nổi nữa sao? Có cần cô ôm ngươi về không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT