Gian phòng riêng yên ắng đến mức nghe thấy cả tiếng kim rơi, Kê Tuyết Dung đã nghe rõ những lời vừa rồi của Phó Tình Minh, hắn trầm ngâm một lát rồi mới đáp: “Chuyện này ngươi không cần bận tâm, cô tự có định đoạt.”
Phó Tình Minh chẳng nghi ngờ gì, giọng điệu vẫn lạnh nhạt như mọi khi, không để lộ chút cảm xúc nào: “Hiện nay điện hạ thân thiết với Thất điện hạ, khó tránh khỏi làm người khác nghi kỵ. Tác phẩm Thất điện hạ viết hôm trước... tuy mang hàm ý là phò tá đại nghiệp nghìn thu, nhưng từng câu chữ trong đó đều là mượn lời điện hạ lấy lòng tiên sinh.”
Niệm Kiều rúc vào lòng Kê Tuyết Dung, do khoảng cách quá gần nên y có thể ngửi được hương thuốc thoang thoảng trên người hắn. Y chỉ để lộ hai vành tai, mà chúng đều đã đỏ bừng lên.
Bỗng dưng có một bàn tay vòng qua eo Niệm Kiều. Cả người y cứng đờ, dẫu biết Kê Tuyết Dung đang hiểu ý mình nên phối hợp diễn, nhưng dù chỉ là một cái ôm đơn giản thế này thôi… cũng là lần đầu tiên trong đời y gần gũi với ai đó đến vậy.
Cách một lớp y phục, Niệm Kiều có thể nghe thấy nhịp tim đập ổn định của Kê Tuyết Dung, trong khi trái tim y lại như thể muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Tâm trí y vẫn cực kỳ chú tâm đến lời nói của Phó Tình Minh. Ý của hắn ta rất rõ ràng: Kê Linh Ngọc bắt chước Kê Tuyết Dung, muốn được tiên sinh ưu ái.
Tác phẩm điện hạ nhà y đã dốc hết tâm huyết viết ra, giờ lại bị nói thành như vậy làm Niệm Kiều có chút tức giận. May mà Thất điện hạ không ở đây, bằng không ngài ấy chắc chắn sẽ rất buồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play