Tự lừa dối mình, cuối cùng đều chẳng có kết cục tốt đẹp gì.
Lâu Nghiên Từ rất nhanh đã nhận ra điều ấy.
Ở nơi Cửu U, khoảng thời gian dài đằng đẵng mà Phu Chư cùng Diệp Nam Huy bầu bạn với nhau hoàn toàn không phải là giả. Thậm chí so ra, thời gian họ bên nhau còn lâu hơn cả hắn.

“Ngươi có tên không?” Phu Chư ngồi trên tảng đá cạnh đám sương độc, hiếm khi tỉnh táo, “Chẳng lẽ cứ gọi ngươi là ác quỷ mãi, nghe chối tai lắm.”
Diệp Nam Huy khi đó mới vừa thành hình, còn mang hình dáng non nớt, dường như hoàn toàn chẳng hiểu hắn đang nói gì, chỉ lộ ra đôi mắt trong veo ngoài làn sương độc, nghe vậy thì chớp chớp mắt, không đáp lời.
Phu Chư xưa nay chưa từng nuôi dưỡng tiểu bối, nhưng ở chốn Cửu U này, khó khăn lắm mới gặp được một kẻ biết nói, y cũng chẳng muốn bỏ qua dễ dàng, lại tiếp tục thăm dò: “Tên, ngươi hiểu không? Ta gọi là Phu Chư, Phu Chư chính là tên của ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play