“Tiên tổ của ta là Khương Vô Mộ – người đã phi thăng đắc đạo, không biết bao nhiêu yêu ma ngã xuống dưới kiếm của người. Ta là hậu duệ của bà, một tiểu yêu như ngươi cũng dám đến chọc giận ta, còn không mau cút đi!”
Diệp Nam Huy vừa tỉnh lại đã phát hiện bản thân bị giam hãm.
Luồng bạch quang từ Trấn Yêu Kiếm cắm vào thân thể nàng mở ra một cõi trời riêng trong thức hải, nhất thời phong bế thần thức của nàng.
Hiện tại...
Diệp Nam Huy nhìn gương mặt trước mắt của Phu Chư, nhất thời có hơi ngơ ngác. Càng khiến nàng hoang mang hơn là chính mình tựa như con rối bị người khác thao túng trên sân khấu, không thể khống chế được miệng lưỡi, lại không ngừng phun ra những lời lẽ xa lạ.
“Hừ.” Phu Chư trước mặt bật cười lạnh, môi cong mà mắt chẳng hề cười, trên người mặc y phục còn rực rỡ chói mắt hơn mấy lần so với hồi ở Cửu U. “Ta mặc kệ ngươi là hậu duệ của ai, phá hỏng pháp khí của ta thì phải bồi thường, bằng không đừng hòng rời khỏi đây.”
Y vừa nói vừa chẳng biết từ đâu lấy ra một chiếc gương, đặt thẳng trước mặt Diệp Nam Huy, lạnh nhạt bảo: “Thấy chưa? Khi nốt ruồi giữa trán ngươi chuyển đỏ, chính là lúc ngươi mất mạng. Ước chừng còn ba tháng, đến hạn nếu pháp khí của ta chưa khôi phục, ngươi liền phải lấy mạng ra mà đền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT