“Những bộ hài cốt này…”
Vừa bước vào rừng xương, Diệp Nam Huy đã cảm thấy âm phong rít gào, oán khí nặng nề. Gió lướt qua va chạm vào từng khúc xương trắng, phát ra tiếng leng keng lanh lảnh, tựa như quỷ ảnh lờ mờ thoắt ẩn thoắt hiện, khiến nàng bất giác nhíu mày.
Rừng này lớn hơn nàng tưởng. Trên mỗi thân cây đều treo bảy tám bộ hài cốt khổng lồ, thoạt nhìn đã biết là xương của mãnh thú. Nhưng càng nhìn, Diệp Nam Huy lại càng nhận ra những khung xương này giống hệt như bộ hài cốt từng thấy trong Trấn Yêu Tháp toàn bộ đều là tộc Phu Chư.
“Sao có thể…”
Nàng nhớ khi còn ở Cửu U, Phu Chư từng nói, từ thời thượng cổ, tộc Phu Chư đã bị thiên đạo áp chế, sinh sản vô cùng gian nan. Toàn tộc khi thịnh vượng nhất cũng chỉ hơn ngàn con, đến đời hắn thì chỉ còn lại một mình hắn, bởi vậy mới lấy tên tộc làm danh xưng.
Nhưng nếu là như thế… chỉ tính sơ qua, số hài cốt trong khu rừng này đã vượt xa con số ngàn.
Huống chi, Phu Chư vốn là chủng tộc thân thủy, khi chết luôn chọn nơi gần nước để an táng. Sao có thể treo xác trên cây như thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play