Thương Thời Tự dựa vào khung cửa, nhìn bóng lưng người rời đi, không nhịn được cúi đầu mỉm cười. Căn phòng bên cạnh dường như nghe thấy tiếng động, cửa phòng đột nhiên mở ra, Tiêu Văn Cảnh thò một cái đầu ra, nhìn về phía Thương Thời Tự bên cạnh.
"Anh? Đang làm gì vậy?" Thói quen sinh hoạt của cậu ta vốn rất lộn xộn, đêm không ngủ, ngày không thức, sau khi ăn trưa chơi điện thoại một lúc rồi tiếp tục ngủ, vừa mở mắt đã là buổi tối. Bây giờ cậu ta mơ màng nhìn Thương Thời Tự, có chút ngơ ngác nghĩ, mình không hoa mắt chứ? Thương Thời Tự một mình đứng ở cửa cười cái gì vậy?
Thương Thời Tự liếc nhìn mái tóc rối bù và vết đỏ khi ngủ dậy trên mặt cậu ta, lười không thèm đếm xỉa. 
Tiêu Văn Cảnh nhìn thấy thái độ người kia nhanh chóng lạnh nhạt đi: "..." 
Thái độ thật không cần phải thay đổi nhanh như vậy chứ.
Thương Thời Tự xoay người định vào phòng, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, quay đầu nhìn về phía Tiêu Văn Cảnh: "À phải rồi, sau khi về Bắc Thị, nhớ mang một con chó con của con Golden nhà em đến nhà anh."
Tiêu Văn Cảnh lập tức tỉnh ngủ: "Anh muốn nuôi thú cưng??"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play