Diệp Giác Thu vừa định đứng dậy thì đột nhiên cảm thấy cổ tay trái của mình bị nâng lên. Cậu vô thức nhìn qua, thấy những ngón tay trắng nõn có khớp rõ ràng của đối phương đang khéo léo quấn dải lụa chuẩn bị thắt nút. Đầu ngón tay đối phương hơi nóng, thỉnh thoảng chạm vào mặt trong cổ tay Diệp Giác Thu, càng làm nổi bật làn da hơi mát của cậu.
Diệp Giác Thu hơi không tự nhiên khi cử động tay: "Tôi mua cho anh mà."
Thương Thời Tự khẽ "ừm" một tiếng: "Cậu đeo trông đẹp hơn."
Diệp Giác Thu cúi đầu nhìn, cổ tay cậu thon, nên xương cổ tay nhô ra, làn da lại trắng, dải lụa màu xanh đậm buộc trên cổ tay quả thật đẹp.
Thương Thời Tự thấy cậu còn định nói gì đó, liền lắc lắc đồ trong tay: "Còn ăn không?"
Sự chú ý của Diệp Giác Thu lập tức bị chuyển hướng: "Ăn." Nói xong, cậu để Thương Thời Tự tùy chọn một cái bánh.
Khi hai người đang dạo bước dọc theo bờ sông, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng ồn ào náo nhiệt. Diệp Giác Thu và Thương Thời Tự quay đầu nhìn lại, thấy hàng chục chiếc thuyền mui đen vốn có màu sẫm giờ treo đèn lồng đỏ ở mái hiên, bên trên phủ một lớp vải đỏ. Người ở đầu thuyền đội mũ phượng, mặc áo hoa lệ. Cô dâu chú rể hành lễ, thuyền hỉ rước dâu. Không thấy núi, chỉ thấy sông. Sơn hà luôn có một phương làm chứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT