Thái độ cứng rắn của Cố Thích khiến Lạc Tiểu Bạch ngẩn người mấy chục giây. Chờ khi phản ứng lại, chú ý đến ánh mắt của người qua đường, cậu chẳng kịp nói gì, vội vàng nghiêng đầu, cũng chẳng thèm để ý đến vấn đề thân mật hay không, trực tiếp vùi mặt vào lồng ngực Cố Thích, giấu mình kín mít.
Mãi cho đến khi được đặt lên xe, rồi lại được cài dây an toàn, Lạc Tiểu Bạch mới giọng rầu rĩ nói: “Cảm ơn anh.”
Cố Thích "ừm" một tiếng, không nói gì thêm, một cú đánh lái đẹp mắt, chiếc xe thể thao quay đầu, nhanh chóng lao về phía bệnh viện.
Hai mươi phút sau, chiếc xe thể thao dừng lại ở cửa bệnh viện thành phố.
Lạc Tiểu Bạch vốn định tự mình xuống xe, lại bị Cố Thích liếc mắt một cái nhìn thấu, trừng mắt giận dữ: “Chân cậu sắp sưng thành giò heo rồi, còn cố chấp à?”
"Tôi…" Lạc Tiểu Bạch không quen dựa dẫm vào người khác.
Dù là người bạn mười mấy năm như Khương Thần, cậu cũng rất ít khi nhờ vả, huống chi Cố Thích chỉ có thể xem như người xa lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT