Buổi họp lớp kết thúc, Quý Dư cũng không hỏi Thương Viễn Chu lý do anh làm vậy ở bữa tiệc.
Cậu luôn có thể kiểm soát rất tốt sự tò mò của mình, không vượt quá giới hạn để ý đến suy nghĩ nội tâm của người khác. Trông thì ôn hòa, dễ nói chuyện, nhưng thực tế cảm giác về ranh giới của cậu quá mạnh, dùng một đường kẻ vô hình chia tách bản thân với những người khác.
Rời khỏi môi trường cấp ba, cậu không còn liên lạc với bất kỳ bạn học nào. Bị Tôn Tài Thừa đột nhiên nhớ tới, thông báo đi họp lớp, cậu cũng chỉ lặng lẽ cảm thán một câu về mối quan hệ bạn bè không mấy tốt đẹp của mình.
Và cũng chỉ dừng lại ở việc cảm thán mà thôi, không hề có ý định thay đổi bất cứ điều gì.
Thứ Hai, ngày mà vô số người làm công sở căm ghét. Dù buổi sáng sớm nắng đã rực rỡ, cũng không thể làm cho văn phòng vốn nặng nề, ảm đạm thêm chút sức sống nào.
Quý Dư đến công ty, đưa bài PPT mà cậu đã tranh thủ thời gian làm cho Khương Y Bạch.
Khương Y Bạch cười tươi rói: “Phiền cậu quá Quý Dư, nếu không có cậu giúp, tớ đã không thể gặp được người bạn cũ hiếm hoi mới đến thành phố A một lần này rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT