"Bọn phản nhân loại này đúng là một lũ cặn bã!" Lâm Đức Vinh nhìn dáng vẻ yêu dị của Tiểu Bạch, cảm thấy đối phương không giống người bình thường, nghĩ đến những thí nghiệm quái dị mà tổ chức phản nhân loại hay làm với con người và dị thú, ông không kìm được mà chửi rủa.

“Yên tâm, ta sẽ làm thân phận cho con!”

Dù Tần Phong có phải là trẻ mồ côi hay không, Lâm Đức Vinh vẫn sẵn lòng mở cánh cửa thuận tiện này cho cậu. Đừng quên, Tần Phong trước đây còn quyên tặng thịt Thú Tướng cho cô nhi viện. Thân phận của Tần Phong giờ đã từ một đứa trẻ mồ côi biến thành một người quyên tặng! Chuyện nhỏ này, Lâm Đức Vinh không có lý do gì để từ chối.

"À phải rồi, sau này con định gọi tên gì? Có tên của mình chưa?" Lâm Đức Vinh hỏi.

Những lời này Tiểu Bạch đương nhiên hiểu.

“Ta gọi Tiểu Bạch!”

Lâm Đức Vinh lộ vẻ bất đắc dĩ, đây chẳng phải là tên chó sao? Nhưng ông vẫn gượng cười, ôn hòa nói: “Đặt một cái tên nghe êm tai một chút đi con!”

Tiểu Bạch không kìm được nhìn về phía Tần Phong.

Tần Phong cũng thấy xấu hổ, tên Tiểu Bạch là do cậu đặt. Lúc đầu Tiểu Bạch trông thật sự giống một chú chó Pomeranian, biến thành hồ ly cũng thuộc họ chó, giờ đột nhiên lại thành người, cái tên này thật sự khiến người ta muốn độn thổ! Tần Phong thấy đôi mắt lưu ly của Tiểu Bạch tập trung vào mình, lại là một con hồ ly nhỏ, đột nhiên trong đầu lóe lên một ý tưởng.

“Gọi Bạch Ly đi, Ly trong 'lưu ly' ấy!”

"Bạch Ly?" Lâm Đức Vinh suy nghĩ, gật đầu: “Cũng được đấy, vậy cứ thế đi!”

Lâm Đức Vinh bắt đầu chỉnh sửa thông tin, Tần Phong vuốt ve mái tóc dài của Tiểu Bạch. Tuy không còn mềm mại như lông tơ trước đây, nhưng lại vô cùng mượt mà.

“Sau này khi giới thiệu, em liền nói mình tên là Bạch Ly, là bạn gái của Tần Phong. Người khác hỏi anh, em cứ nói anh là bạn trai của em, biết chưa?”

(Báo: Đoạn này Tần Phong gọi Tiểu Bạch là bạn gái rồi nên mình đổi xưng hô từ ta - ngươi → anh - em cho nó tình cảm nha 😉) 

"Vâng!" Tiểu Bạch, giờ là Bạch Ly, gật đầu. Cô hiểu rằng Tần Phong đây là không muốn cô gọi là chủ nhân hay gì đó. Lẽ nào ở trong loài người không được nói những điều này? Chẳng trách lúc trước thú hai chân giống cái kia lại phản ứng dữ dội như vậy. Bạch Ly tự động đem xếp "bạn trai" vào hàng ngũ "chủ nhân".

Rất nhanh, Lâm Đức Vinh đã làm xong hồ sơ và gửi vào thiết bị liên lạc mà Tần Phong vừa mua, đeo lên tay Tiểu Bạch.

“Tít tít tít!”

Tiếng thiết bị liên lạc vang lên, nhưng đó lại là của Tần Phong.

“Tần Phong, cậu không đến trường hôm nay à? Cậu bị sao vậy? Ngày đầu tiên đến trường đã trốn học rồi?”

Chu Hạo vội vàng hỏi, cứ tưởng Tần Phong gặp chuyện gì. Chu Hạo hôm nay tự mình đến Cao Đẳng học viện. Dù Tần Phong có xe huyền phù, nhưng Chu Hạo cũng biết ở những nơi đông đúc, việc đi xe rất phiền phức, Tần Phong lái xe đến đây cũng rất bất tiện. Hôm qua sau khi chia tay, Chu Hạo cũng đã nói với Tần Phong không cần cố ý đến đón mình! Dù sao cậu là anh em chứ không phải bạn gái! Chỉ là Chu Hạo không ngờ, trưa tan học đi tìm Tần Phong lại không thấy, hỏi ra mới biết, Tần Phong còn chưa đến. Chu Hạo lập tức liên hệ Tần Phong.

"Gặp phải một số tình huống khẩn cấp cần xử lý!" Tần Phong nói qua loa.

"Vậy thì tốt rồi, dù sao buổi chiều phải đến nha, nghe nói sắp mở đại hội!" Chu Hạo nhắc nhở.

“Ừm, được!”

Ngắt thiết bị liên lạc, Tần Phong cũng phải chào tạm biệt Lâm Đức Vinh. Nhưng trước khi đi, Tần Phong không kìm được hỏi: “Viện trưởng, trước đây con vì muốn nâng cao bản thân nên đã đi đánh lôi đài ngầm. Những người đó đã dùng cô nhi viện để uy hiếp con, có lẽ con đã vô tình gây thêm phiền phức cho viện trưởng! Nhưng viện trưởng yên tâm, con sẽ giải quyết rất nhanh thôi!”

Tần Phong từ lần trước nhìn thấy ảnh hưởng của Lâm Đức Vinh, sẽ không coi đối phương là một cụ già tay trói gà không chặt nữa. Ông ấy có quan hệ và thực lực, một số chuyện, cứ nói thẳng ra thì tốt hơn!

"Lôi đài ngầm?" Sắc mặt Lâm Đức Vinh khẽ biến, nhưng không trực tiếp quở trách Tần Phong. Lần chiến đấu trước, Tần Phong coi trọng Lâm Đức Vinh, vậy Lâm Đức Vinh sao lại không coi trọng Tần Phong chứ?

"Tần Phong, nếu con nghĩ thực lực đủ, thì hãy cứ cố gắng nỗ lực. Còn về phiền phức, con không cần nghe lời uy hiếp của bọn chúng, Giang Thiếu Dương còn chưa làm gì được ta đâu!" Lâm Đức Vinh nói.

"Giang Thiếu Dương?" Tần Phong thực sự chưa nghe nói đến tên người này, nhưng qua lời Lâm Đức Vinh nói ra, chắc hẳn cũng không phải hạng người vô danh.

"Ừ, hắn là người phụ trách Hùng Ưng Hội Quán, thực lực ở cấp F7, nhưng năng lực chiến đấu còn kém hơn một chút so với những người cùng đẳng cấp. Chỉ là hắn tính cách thù dai, hỉ nộ vô thường, con phải cẩn thận!" Lâm Đức Vinh nói.

“Con biết rồi, viện trưởng!”

Chào biệt Lâm Đức Vinh, Tần Phong đưa Bạch Ly đến trường.

"Tiểu Bạch, em còn có thể biến thành hình dạng hồ ly nhỏ trước đây không?" Tần Phong hỏi. Ở trường học, Tiểu Bạch đã lộ ra, huống hồ là một người lớn như vậy, Tần Phong cũng không có cách nào đưa vào.

Bạch Ly liếc mắt một cái: “Loài người các ngươi thật phiền phức!”

Thân thể Tiểu Bạch co rút lại, chớp mắt đã biến thành hình dạng một tiểu hồ ly nhỏ chỉ bằng hai bàn tay. Đương nhiên, tiểu hồ ly dài nửa thước bây giờ mới là trạng thái chiến đấu mạnh nhất của Bạch Ly.

Tiểu hồ ly nhanh chóng bò ra khỏi quần áo, trên đầu còn đội một chiếc nội y nữ! Tần Phong ánh mắt đầy ý cười ấm áp, một tay vuốt ve Tiểu Bạch, đặt đối phương lên vai, rồi mới xuống xe đi bộ vào học viện cao cấp.

Giữa đường, Tần Phong lại gặp Trình Siêu, thầy giáo đã kiểm tra năng lực cho hắn trước đây.

"Tần Phong, sao sáng nay em không đi học?" Trình Siêu thấy Tần Phong, không kìm được hỏi.

Tần Phong không ngờ thầy giáo lại để ý đến chuyện này. Sau khi sống lại và tốt nghiệp nhiều năm như vậy, cái cảm giác bị thầy giáo để mắt ở trường học này thực sự khiến Tần Phong không được tự nhiên.

Tần Phong ngượng ngùng nói: “Em có chút việc bận, thầy làm sao biết ạ?”

Trình Siêu cười, “Thầy cứ tưởng em không đến chứ? Thầy là cố vấn học tập của lớp các em, đương nhiên biết. Đi thôi, buổi chiều còn có một tiết học nguyên tố và đại hội vận động, lần này em đừng có chạy nữa nhé. Chương trình học ở Cao Đẳng học viện thì dễ, nhưng tốt nghiệp cũng không nhẹ nhàng đâu!”

“Vâng, thầy!”

Tần Phong nhớ ra Trình Siêu chính là người giới thiệu dị năng, đảm nhiệm cố vấn học tập cho lớp họ cũng là bình thường!

Hai người đến lớp, những thiếu niên, thiếu nữ 16 tuổi vừa tốt nghiệp Trung Đẳng học viện đều ngoan ngoãn ngồi trên ghế đợi Trình Siêu xuất hiện. Thấy đám người này, nụ cười của Trình Siêu cũng lộ ra. Vẫn là thanh niên đáng yêu nhất!

“Tần Phong, em giới thiệu bản thân một lần đi, nhưng những người khác đều đã giới thiệu xong rồi, em nên làm quen với họ sau đó!”

Tần Phong gật đầu, nhìn nhóm người này, lớp dị năng của Cao Đẳng học viện lần này hiển nhiên ít hơn, chỉ có hai mươi mốt người. Tần Phong chỉ cần liếc mắt đã nhớ kỹ tất cả, dù không biết tên, nhưng cậu biết, trong tương lai, hàng ngũ cường giả ở căn cứ Thừa Bắc chắc chắn sẽ có chỗ cho những người này.

"Tôi tên là Tần Phong, tốt nghiệp từ Trung Đẳng học viện số 10. Tôi không có gì đặc biệt để giới thiệu, nhưng đồng đội của tôi cần giới thiệu một chút!" Tần Phong vỗ vỗ vào Tiểu Bạch đang cuộn tròn trên vai mình.

“Đây là dị thú khế ước của tôi, thực lực rất mạnh, hy vọng sau này mọi người đừng vì hiếu kỳ mà sờ nó, tốt nhất cũng đừng đến gần, nếu không sẽ xảy ra một số chuyện mà chúng ta đều không muốn thấy!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play