Kiến Sầu không làm sao quên được.
Nàng làm sao quên nổi tiểu cô nương tên Tang Ương gặp được khi xưa lúc mới đột nhập vào Tuyết Vực; làm sao quên cái đau trên bả vai mà lúc cứu cô nhưng lại bị cô cầm đao Cát Lộc đâm cho; còn ánh mắt của Tạ Bất Thần nhìn nàng ngã xuống sau khi đâm một kiếm đoạt mạng nữa, cũng vĩnh viễn không thể nào quên được.
Rành rành là đất phật Tuyết Vực, một nơi mà bầu trời với thần minh cực gần nhau nhưng tại sao dưới lớp tuyết băng nguyên trong lành thanh tịnh kia lại chôn dấu đủ thứ điều ác khiến lòng người bầm gan tím ruột đến vậy ?
Thủ đoạn thật tàn ác bỉ ổi !
Ngay như những tu sĩ yêu ma ba đạo mà Kiến Sầu đã gặp ở Minh Nhật Tinh Hải cũng chẳng đến nỗi này !
Giống như có ý thức, oán khí riêng, ngay khi vừa thoát ra khỏi bình, ba dòng chảy bạc liền từ ba hướng phóng vút về phía Kiến Sầu như độc xà ! Các nàng không thuộc trong phạm vi cấm vì vậy cấm thuật đại ngũ hành không phá được.
Cánh phong lôi sải rộng, chớp điện trong hư không chớp giật sáng ngời bên trên, Kiến Sầu định vung cánh quạt bay các "dây xích" luyện bằng âm linh này. Nhưng không ngờ trước khi bóng cánh khổng lồ và ngàn vạn chiếc lông vũ nhì nhằng chớp điện đụng tới các sợi "dây xích" thì hàng hà sa số hồn phách đã ứng tiếng mà tán !
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT